Cô Chín nổi tiếng một trong Tứ Phủ Thánh Cô linh thiêng bậc nhất. Cô ban tài, phát lộc, chữa bệnh cho con hương đệ tử. Những ai sát căn Cô Chín thì phải sắm lễ, dâng hương hoặc đặt cung hầu tại đền thờ của cô ở Thanh Hóa.Bạn đang xem: Căn cô chín là gì

Cô Chín là ai?

Cô Chín hay Cô Chín Sòng Sơn là vị thánh cô đứng hàng thứ chín trong Tứ Phủ Thánh Cô, sau Cô Tám Đồi Chè và trước Cô Mười Đồng Mỏ.

Bạn đang xem: Căn cô 9

Dân gian kể sự tích Cô Chín rằng Cô là vị Tiên Cô tài phép theo hầu Mẫu Liễu Hạnh hay còn gọi là Mẫu Sòng. Tuy nhiên cũng có tài liệu cho rằng Cô hầu bên Chầu Cửu hay Mẫu Thoải. Theo sự tích dân gian, cô là người tài giỏi có phép tiên thần thông quảng đại. Cô tinh thông thuật xem bói, 1000 quẻ cô bói ra thì không sai một quẻ nào. Ai mà phạm tội, cô về tâu với Thiên Đình cho thu giam hồn phách rồi cô hành cho dở điên, dở dại. Khi cô dạo chơi khắp trời Nam, đất Việt, thấy xứ Thanh cảnh lạ đẹp vô biên, cô liên cho hội họp thần nữ năm ba vạn cát, lấy gỗ sung làm nhà còn cây si thì cô mắc võng. Nhân dân cầu đảo thấy linh ứng bèn lập đền thờ cô ngay tại đất này.


*

*

*

*

*

Quãng đường di chuyển đến đền bằng xe máy

Văn Cô Chín

Văn Cô Chín được sử dụng trong lời hát văn Cô Chín. Hiện nay có 4 bản văn. Cụ thể:

Bản 1:

Nguyên xưa giá ngự đền Sòng

Quyền cai cửu tỉnh hầu trong bơ tòa

Cây sung cô lấy làm nhà

Cây doi làm cửa trông ra ngoài đền

Thanh Hoa cảnh lạ vô biên

Đời vua Minh Mệnh lập đền thờ ngay

Mẫu thời ngự chín tầng mây

Cô nay mắc võng ngự rầy cây sung

Âm dưong có mạch giao thông

Chín mươi chín giếng công đồng chảy ra

Đền thờ đừong cái vô qua

Lối vào Thanh Hóa lối ra Ninh Bình

Đồi ngang sơn thủy hữu tình

Đôi bên Long hổ đua tranh chầu vào

Vốn xưa cô ngự Thiên Tào

Bởi sa chén ngọc cung cao đế đình

Cho nên cô mới giáng sinh

Tuổi vừa tám chín gia hình còn thơ

Trần gian uốn lữoi đong đưa

Ai mà không biết tình cô khó chiều

Có khi cô ngự cây kiêu

Ai đi đến đấy ra điều đơn sai

Cô về tâu mẫu thiên đài

Thu giam hồn phách bỏ ngoài giang tân

Làm cho mê mẩn tâm thần

Làm cho chuyển động tấm thân mơ màng

Biết ra phải đến kêu van

Cô tha thời được bình an lại lành

Tiên cô có phép tàng hình

Sai năm quan tướng lôi đình ở trong

Phép cô lục trí thần thông

Cô ảnh đầu đồng xem bói được minh

Ai mà lễ bái tâm thành

Việc gì cô cũng chứng minh phán truyền

Dù ai tiến cúng về đền

Mùi hương thấu đến tự nhiên cô về

Hương xông thơm ngát bốn bề

Ngự đồng truyền phán việc gì chẳng sai

Ai mà xem bói cầu tài

Cùng trong gia sự chẳng sai chút nào

Âm dương phần mộ thấp cao

Cô nay soi xét việc nào chẳng sai

Phép cô linh ứng đại tài

Tam tòa lục bộ khâm sai động đình

Dù ai đổi số nhân sinh

Tuy rằng chữ thập cải hình chữ thiên

Phúc cho vô lượng vô biên

Sai năm quan tướng về miền cây thông

Có khi cô hiện thung dung

Dạo chơi khắp hết đàng trong đàng ngoài

Khi cô ngự cảnh bồng lai

Giả người thục nữ trêu người tình nhân

Cát đằng duyên hợp tấn tần

Dong chơi khắp hết hải thần ngao du

Khi về cực lạc tây cù

Phủ Nghĩa cho đến Đông phù giáp ba

Phủ Giầy chốn ấy bao xa

Lên tâu xuống rộng vào ra vẹn mười

Có khi biến hiện ra người

Thảnh thơi cô lại ngự đồi cây thông

Đàng ngoài cho chí đàng trong

Ai mà biết đến cô Sòng độ cho

Làm tôi đệ tử thánh cô

Dâng văn sự tích thỉnh cô giúp đền.

Bản 2:

Gió thu thoảng ngát hương lan

Trăng soi chín giếng nước vàng long lanh

Thanh hoa sơn thuỷ hữu tình

Có cô Chín Giếng anh linh khác thường

Xinh thời hầu cận Mẫu Vương

Dọn hàng quán mát âm dương núi Sòng

Cầm đàn luyện khúc năm cung

Gọi hồn non nước dục lòng thế nhân

Cung thương gió Sở mây Tần

Hồ cầm vọng nguyệt hoa xuân mỉm cươi

Sự lòng cố quốc đầy vơi

Sông thu nước chảy thuyền xuôi ngược dòng

Xế chiều sương tản tuyết đông

Cóng hồ tạm biệt tạ lòng quân vương

Líu lo chim én gọi đàn

Ử ơ tiếng vượn gọi con canh trường

Sáng trời gà gáy tan sương

Còn vang khúc nhạc canh trường đầy vơi

Tuy rằng theo Mẫu về trời

Anh linh xuất hiện núi đồi Thanh Hoa

Cây sung cô lấy làm nhà

Cây lan cổ thụ lắm hoa nhiều cành

Đền cô sơn thuỷ hữu tình

Đôi bên long hổ đua tranh chầu vào

Minh đường tụ thuỷ hợp giao

Cây si cô mắc võng đào hoạ ca

Tháng hai nô nức gần xa

Rước vào Ba Dội rước ra đền Sòng

Âm dương đôi mạch giao thông

Chín mươi chín giếng công đồng chảy ra

Giữa đường chính sứ người qua

Trăng thanh gió mát hiện ra bán hàng

Ninh Bình, Thanh Hoá, Nghệ An

Kẻ vô cầu tự rưóc chân nhang về thờ

Lòng người như nuớc mùa thu

Thấm nhuần cây cỏ bốn mùa tốt xanh

Tay tiên tỉa lá vin cành

Hoa tươi quả chín để dành đời sau

Chân cô lả bước tới đâu

Mở đường nhân nghĩa bắc cầu vinh hoa

Nón buồm vai quẩy lẵng hoa

Khi vào xứ Huế khi ra Bắc thành

Bóng hồng đủng đỉnh non xanh

Trăng in đáy nước long lanh suối vàng

Gót tiên dong duổi dặm ngàn

Hoa phô sắc tím lục lam da trời

Lòng trần đục lắm ai ơi

Vô duyên hồ dễ mấy người gặp tiên

Vì dân đã nặng lời nguyền

Bể sầu chưa cạn cõi tiên chưa về

Cô vân ảm đạm chiều hè

Muôn dân thành thị thôn quê ơn người

Anh hùng nữ kiệt ai ơi

Linh uy quét sạch bầu trời sáng trong

Hồng dương rực rỡ tây đông

Trăng sao vằng vặc bể trong muôn đời

Thắp hương khấn nguyện Phật Trời

Nôm ra kính chúc mấy lời văn ca

Cô về trắc giáng điện toà

Đem nước chín giếng ban ra mọi người

Lòng trần đã rửa sạch rồi

Tu nhân tích đức muôn đời hiển vinh.

Bản 3:

Chim kêu vượn hót trên ngàn

Dưới khe cá bạc cá vàng chầu lên

Tam thai ngũ nhạc án tiền

Trăng thanh gió mát quần tiên hội đồng.

Khi vui ngự chiếc xe rồng

Lúc buồn gảy khúc đàn thông,tỳ bà

Ngự đồng yến vũ, oanh ca

Khoan thai cô lại về tòa sơn trang.

Xem thêm: Tại Sao Người Ta Không Dùng Nước Mà Phải Dùng Rượu, Để Chế Tạo Các

Rong chơi mười tám cửa ngàn

Tam thập lục động sơn trang phép mầu

Trở về Quán Cháo, Đền Dâu

Danh lam cổ tích một bầu cảnh tiên.

Cửu Tỉnh, Mẫu đã ban truyền